Khi học trò nhí vẽ bạn, bạn đã sẵn sàng ngồi cạnh để đến đoạn tóc thì xin thêm tóc. Nhưng bạn xin mãi mà học trò vẫn xông xênh cho thêm tóc, chỉ trừ ở một vài chỗ.
top of page
Tháng 9 năm 2017, đó là năm Takihana thành lập studio đầu tiên trong phố cổ. Có một bó hoa tặng chúng tôi đến vào một buổi trưa, và tôi đã vẽ nó, dưới bầu trời mùa thu ấy. Những bông Lan Tường khiến một buổi trưa cũng trở nên mát lành, trong trẻo.
Trưa mùa thu, sơn dầu trên vải linen. 50x60cm.
Trích từ sổ tay của chủ xưởng:
"... Sài Gòn những buổi trưa bên chợ thuốc quận 10. Tôi không rõ vì sao những ngày xưa mộc mạc ấy lại đẹp đến vậy. Không phải tôi mơ mộng gì-tôi là một nghệ sỹ kém bay bổng nhất mà bạn sẽ gặp. Những ngày trẻ với trái tim xanh rì ấy trong mắt chúng tôi chỉ đơn giản là đẹp. Anh thợ cắt tóc đẹp. Bờ sông đẹp. Cây cầu bắc từ Bình Thạnh sang quận ba đẹp. Chiếc đèn lồng trong ngôi chùa của người Phúc Kiến đẹp. Đôi giày rách vì được đi mòn gót đẹp. Con ngõ đẹp. Khu chợ miền quê đẹp. Cậu bạn nghệ sỹ vẽ đẹp. Cô bạn bôn ba tốt bụng cũng đẹp. Những câu chuyện hoạ sỹ bị gạt cũng đẹp. Cột điện to đùng rất đẹp. Quầy chè nhỏ với lúc nhúc túi chè các loại rất đẹp. Lòng người giúp nhau vô tư đẹp lấp lánh dưới cái nắng Sài Gòn ... Hoá ra nét vẽ đẹp vốn chỉ nương vào tình yêu đời..."
Blog: Blog
bottom of page